Hầu kết Trì Nguyên Dã di chuyển lên xuống, cậu nhanh chóng dời tầm mắt đi, "Con nhóc tiểu học, em cất cái đó đi trước đã."
"Tại sao? Đây là quà chị Dạ Lan tặng chúng ta mà... chị ấy nói nhất định anh sẽ thích." Điềm Tâm chớp chớp mắt, lại cúi đầu lấy một món đồ màu đen từ trong hộp quà kia.
"Sao bộ đồ này ít vải thế nhỉ?" Điềm Tâm vừa nghiên cứu bộ đồ lót sexy vừa lẩm bẩm.
Đây cũng là quà mà chị Dạ Lan tặng mình ư?
Sao đều là mấy món đồ kỳ quái...
Cô xem chẳng hiểu cái nào.
Thôi! Về nhà lại nghiên cứu tiếp! Ở đây ánh sáng không tốt lắm.
Nghĩ đến đây, Điềm Tâm đóng hộp quà lại, một lần nữa nhét vào túi xách của mình. Sau đó cô ôm cánh tay Trì Nguyên Dã, lắc lư cái đầu, miệng không còn nghe theo sai khiến nữa, "Chồng Nguyên Dã à… em cảm thấy em yêu anh lắm, anh có yêu em không?"
Trì Nguyên Dã nắm vô lăng bằng một tay, liếc nhìn Điềm Tâm đang làm nũng với mình.