Còn Trì Nguyên Dã ngồi ở đó ôm lấy Điềm Tâm, từ bên ngoài nhìn vào, rất cả mọi người đều đơn thuần cho rằng cậu đang ôm cô mà thôi.
Nhưng không ngờ…
Trì Nguyên Dã rũ mắt nhìn dáng vẻ nghiêm túc của con nhóc tiểu học, cảm thấy cả người mình bắt đầu nóng lên.
Thật sự rất muốn ăn sạch cô gái này ngay bây giờ!
Trì Nguyên Dã hít sâu một hơi, tự thôi miên mình, không vội không vội, tối nay là được rồi, sẽ được ngay thôi.
Đáng chết, tối nay cậu nhất định phải bắt nạt con nhóc tiểu học này một trận nhớ đời, nhất định phải bắt nạt đến khi cô khóc lóc cầu xin cậu!
Thấm thoát đã tới khách sạn, chiếc xe chậm rãi ngừng lại.
Mới vừa dừng lại, Điềm Tâm đã nghe thấy tiếng động lớn ở bên ngoài.
Toàn bộ phóng viên sớm chờ ở cửa khách sạn xúm lại như ong vỡ tổ, hai người còn chưa xuống xe mà đám người đó đã bắt đầu chen chúc chụp tách tách ngoài cửa xe.
Mặt Điềm Tâm cứng đờ, vội vàng rụt lưỡi lại.