Trì Minh Mỹ nói ra những lời này với vẻ vô cùng uất ức, trong nháy mắt khiến Điềm Tâm như bị sét đánh.
Toát mồ hôi, hoá ra dì Trì khóc vì chuyện này.
Mình còn tưởng là dì ấy lo lắng cho Trì Nguyên Dã chứ… =_=
"Đúng là phải hoãn lại thôi." Trì Nghiêm quay đầu nhìn Trì Nguyên Dã đang hôn mê.
"Chồng ơi, vậy phải làm sao đây, các tạp chí lớn cũng chuẩn bị xong cả rồi mà Nguyên Dã lại đột nhiên sinh bệnh, nếu hoãn lại thì nhất định bên ngoài sẽ bàn luận ầm ĩ, đối với Điềm Tâm cục cưng của chúng ta cũng chẳng phải là chuyện tốt, có đúng không?" Trì Minh Mỹ nói xong, vừa lau nước mắt vừa nhìn Điềm Tâm.
"Ơ, cháu không sao mà dì Trì…"