"Đi thôi! Em nhìn anh làm gì?" Trì Nguyên Dã cốc nhẹ lên trán Điềm Tâm.
Điềm Tâm cắn răng nhìn cậu, "Nhưng mà anh…"
Chính anh cũng bị ướt mà.
"Thế nào? Chẳng lẽ em muốn tắm cùng bổn thiếu gia sao?" Trì Nguyên Dã vừa cười xấu xa vừa kề gương mặt tuấn tú lại gần.
Điềm Tâm vô thức đẩy cậu ra, căng thẳng siết chặt tay lại.
Hai người tắm cùng nhau, có phải hơi mờ ám rồi không?
Nhưng mà…
Nhìn thấy bộ dạng ướt nhẹp của Trì Nguyên Dã, Điềm Tâm lại mềm lòng. Giây kế tiếp, cô nắm lấy tay cậu, kéo cậu đi về phía phòng tắm.
Con ngươi của Trì Nguyên Dã co lại, hiển nhiên không nghĩ tới Điềm Tâm sẽ phản ứng như thế.
Điềm Tâm kéo cậu đến cửa phòng tắm mới ngừng lại, sau đó xoay người cởi áo sơ mi của người kia ra.
"Con nhóc tiểu học, em…" Lần này Trì thiếu hoàn toàn bối rối, nhưng vẫn rất phối hợp, mặc cho Điềm Tâm cởi áo sơ mi trên người mình ra.