Khụ, được rồi.
Điềm Tâm không muốn rối rắm về những chuyện này nữa, cô phấn khích nhìn đom đóm đang quanh quẩn xung quanh mình, mọi thứ đều xinh đẹp đến không thể tin được.
Nhóm vệ sĩ thả toàn bộ đom đóm ra xong, lại truyền ánh mắt dò hỏi tới cậu chủ nhà mình.
Trì Nguyên Dã khẽ phất tay một cách đầy khí phách, điệu bộ như muốn nói, được rồi, mấy người có thể rời đi rồi đấy, đừng quấy rầy buổi hẹn hò của tôi với con nhóc thối này nữa.
Nhóm vệ sĩ xấu hổ, lặng lẽ rời khỏi.
Trì Nguyên Dã tao nhã bước tới ngồi dưới thân cây to rồi ngoắc ngoắc tay với con nhóc tiểu học của mình, "Tới đây."
Điềm Tâm tung tăng chạy lại, "Gì thế?"
"Ngồi xuống, cùng nhau ngắm đi." Trì Nguyên Dã nói rồi kéo Điềm Tâm vào trong ngực mình.
Đêm mùa hè, bầu trời được điểm xuyến bởi vô vàn vì sao, cành lá sum suê rũ xuống thân cây to, Điềm Tâm với Trì Nguyên Dã ôm chặt nhau ngồi ở đó, đom đóm tô điểm ở xung quanh.