Thất Tịch cục cưng bày tỏ ngay cả mình cũng không biết sao lại muốn khóc, nhưng mà thật sự... khi cảm nhận được anh Hữu Thần đang ở trong người mình, chợt thấy trăm cảm xúc đan xen.
Cô che mặt mình lại, nước mắt không ngừng chảy xuống.
Hàn Hữu thần tưởng mình đã khiến cô nhóc bị đau, mọi động tác của anh bỗng ngừng lại, cúi người dán sát vào Thất Tịch, "Nhóc con, em vẫn ổn chứ? Có phải rất đau không?"
Nói rồi anh định rút ra, ai ngờ Thất Tịch lại vươn tay ra ôm anh, chủ động chôn đầu vào lòng Hàn Hữu Thần, giọng nói trầm trầm, "Anh Hữu Thần, anh thật sự không làm vậy với người phụ nữ kia ư?"
"..." Hàn Hữu Thần bất lực đỡ trán, anh tưởng mình làm đau cô nhóc này nên cô mới khóc, ai ngờ cô nhóc lại kéo vấn đề về chỗ cũ.
Có lẽ Thất Tịch không hề biết, một người đàn ông chọn dừng lại không tiến thêm một bước vào lúc này, là yêu cô đến nhường nào.