Sau lưng mọi người chợt lạnh.
Cả đám vội quay đầu nhìn lại thì thấy Trì Nguyên Dã đã thay đồ xong, đang hằm hằm đứng đó.
Bộ vest đen tôn lên vóc dáng cao ráo của cậu, khiến gương mặt điển trai càng thêm rõ nét, lại có mấy phần chín chắn.
Lúc này cậu đang khoanh tay trước ngực đứng cách đó không xa, đôi mắt đen như mực nhìn chằm chằm anh chàng mới bắt chuyện với Điềm Tâm, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười mỉa mai.
Thực ra anh chàng kia không tệ lắm, cũng xem như là nho nhã.
Nhưng nếu đem so sánh với Trì Nguyên Dã thì quả là chênh lệch vô cùng.
Anh ta hoảng hồn trước khí thế của Trì Nguyên Dã, bèn cười khan hai tiếng: "Trì, Trì thiếu đấy ư?"
"Sao hả, nghe bảo anh muốn mời bạn gái tôi đi uống cà phê?" Trì Nguyên Dã bước về phía trước.
Mỗi lần cậu cất bước, anh ta lại thấy khó thở.