Nếu là Điềm Tâm trước kia, thấy đối phương nhìn mình bằng ánh mắt cầu xin đáng thương như vậy, hẳn là cô sẽ đồng tình thương cảm.
Nhưng bây giờ…
Điềm Tâm đã học được cách làm lơ.
"Không phải vậy đâu, Trì thiếu, em thực sự không biết cô đây là bạn gái anh, nếu biết thì có đánh chết em cũng chẳng dám…" Tiêu Mạn Mạn lắp ba lắp bắp, sắc mặt tái nhợt.
Quản lý nghe người khác báo lại vội vã chạy tới, ra sức khom lưng xin lỗi Trì Nguyên Dã và Điềm Tâm, "Thật xin lỗi, Trì thiếu, thật là xin lỗi."
Dứt lời, quản lý hung dữ trừng mắt với Tiêu Mạn Mạn, khẽ quát, "Cô còn không mau xin lỗi Trì thiếu!"
Dạng tôm tép như Tiêu Mạn Mạn sao có thể chọc nổi nhân vật tầm cỡ như Trì Nguyên Dã, cô ta vội nói theo, "Thật xin lỗi, xin lỗi Trì thiếu."