Nhưng mà…
Cơn sóng biển vừa rồi đã khiến Trì Nguyên Dã tỉnh táo lại không ít.
Cậu không muốn đòi hỏi Điềm Tâm ở hoàn cảnh qua loa như vậy.
Đây là sự vô trách nhiệm đối với con nhóc tiểu học.
Trì Nguyên Dã hít sâu một hơi, cố gắng kìm nén cảm giác khô nóng trên người mình.
Chết tiệt, căn bản không có tác dụng!
Trì Nguyên Dã bực bội đá tường, rơi vào trạng thái nóng nảy.
Bên ngoài phòng tắm.
Điềm Tâm vẫn còn đứng đó, nghe tiếng nước chảy rào rào truyền ra từ phòng tắm thì định xoay người rời đi.
Bỗng bên trong truyền đến một tiếng kêu.
Nghe qua… rất đau khổ.
Ơ, chẳng lẽ Trì Nguyên Dã đã xảy ra chuyện gì?
Điềm Tâm đưa tay lên miệng suy nghĩ một chút, chậm rãi lướt chân tới gần cửa phòng tắm, kề tai lên nghe.
Rầm…
Điềm Tâm đang tập trung nghe ngóng thì cửa phòng tắm đột nhiên bị người ở bên trong mở ra, cô kêu lên một tiếng, cả người va vào ngực Trì Nguyên Dã.