Hạ An Nhược nói hết sức chân thành.
Về Anh ấy à? Cô ta lẽ ra nên về Anh từ sớm, nếu thế thì Điềm Tâm và Nguyên Dã đã không xảy ra nhiều chuyện đến vậy.
Khó khăn lắm cô ta mới quay về Anh, ấy thế mà còn gây ra chuyện lớn như vậy rồi mới chịu đi.
Có phải cô ta cố ý không vậy?
Trì Minh Mỹ nén giận trong lòng, đang định nói toạc ra thì Trì Nghiêm vỗ vai bà như thể biết được bà đang nghĩ gì, sau đó cướp lời Trì Minh Mỹ: "Được, chú và dì biết rồi, cháu đi đường cẩn thận nhé."
Hạ An Nhược ngoan ngoãn gật đầu, cúi thấp người chào Trì Minh Mỹ với Trì Nghiêm rồi đi ra ngoài.
Ra khỏi biệt thự nhà họ Trì, Hạ An Nhược thấy Trì Nguyên Dã đang suy sụp ngồi trong xe.
Đã chạng vạng tối, cậu cũng không mở đèn ở trong, nửa người chìm trong bóng tối, khiến đường nét gương mặt cậu càng sâu thêm.