Mẹ nó, thật là buồn nôn mà!
Lần đầu tiên Điềm Tâm cảm thấy trở nên xinh đẹp cũng không phải chuyện gì tốt, vừa ra ngoài đã gặp tên cặn bã!
Điềm Tâm khóc, cô sợ hãi không ngừng rúc người về phía sau, lưng dán chặt lên ghế ngồi, "Ông, ông đừng làm bậy!"
"Hê hê hê, anh đâu có làm bậy, chúng ta thật vui vẻ nào…" Tài xế nói xong còn vươn tay tới sờ lên cằm Điềm Tâm.
Trong nháy mắt Điềm Tâm nổi hết cả da gà.
"Lưu manh, cút ngay!" Điềm Tâm nói xong, đưa tay lên muốn tát người kia, nhưng lại bị gã tài xế bắt lấy, gã đặt tay cô dưới mũi hít một hơi thật sâu.
Ừm… Mùi trên người gái trẻ tuổi, vừa ngửi đã muốn ngất ngây luôn.
Điềm Tâm thấy dáng vẻ hưởng thụ của gã thì muốn ói ra, cô ra sức xô đẩy giãy giụa, gương mặt nhỏ nhắn nghẹn đến đỏ bừng, "Ông buông tôi ra, khốn nạn, tôi sẽ không bỏ qua cho ông, ông có biết bạn trai tôi là ai không, nếu ông dám đụng đến tôi, anh ấy sẽ lấy mạng ông cho xem!"