…
Trong bệnh viện.
Bác sĩ thở dài tháo mắt kính xuống, quan sát gương mặt nhỏ nhắn thảm đến không nỡ nhìn của Điềm Tâm, "Bạn học này, triệu chứng dị ứng của cháu cũng không có biện pháp điều trị đặc biệt nào cả, chỉ có thể phối hợp uống thuốc, sau đó chờ tự nó từ từ biến mất thôi."
"Vậy mất khoảng bao lâu mới có thể khá lên được?" Thất Tịch lo lắng mở miệng hỏi.
"Cái này còn phải xem sức khỏe của mỗi người, có người ba bốn ngày, có người tới một tuần…"
Xem đi, quả nhiên là như vậy mà!
Điềm Tâm cắn môi, cùng đi lấy thuốc với Thất Tịch.
Sau khi đi ra khỏi phòng làm việc của bác sĩ, Thất Tịch nhìn Điềm Tâm muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng rối rắm an ủi, "Không sao đâu Điềm Tâm, có lẽ uống thuốc vào rồi ngày mai sẽ tốt lên đó."
"Mình hiểu rõ cơ thể mình mà, trước kia mình cũng từng bị phấn hoa làm nổi mẩn đầy mặt, một tuần sau mới dần dần tan hết, lần này…" Điềm Tâm thở dài, nói không được nữa.