Hạ An Nhược khẽ mỉm cười, chậm rãi mở miệng, "Dĩ nhiên là tôi biết, tôi còn biết, mẹ cô vừa mới nằm viện, hiện giờ nhà cô đang lo lắng vì chi phí phẫu thuật của mẹ cô quá cao."
Tiểu Hoan giật mình há to miệng, nhìn Hạ An Nhược với vẻ không dám tin.
Những việc này đều là việc riêng nhà cô ta, sao cô Hạ lại biết được?
Đương nhiên Hạ An Nhược sẽ không thừa nhận rằng mình phái người đi điều tra tư liệu của Tiểu Hoan, cô ta cười vô hại với Tiểu Hoan rồi nói tiếp, "Có gì đâu, chẳng qua bác sĩ chữa trị cho mẹ cô trùng hợp là một người bạn của ba tôi… viện phí của mẹ cô đã kéo dài gần một tháng rồi, tôi chỉ ngẫu nhiên nghe được từ bạn bè mà thôi."
Tuổi của Tiểu Hoan không lớn lắm, vừa nghe Hạ An Nhược nói vậy thì giống như một đứa trẻ làm sai, luống cuống cúi đầu nhìn mũi chân mình, không biết nên nói cái gì, cũng không hiểu đột nhiên cô Hạ nói mấy lời này rốt cuộc là có ý gì?
Là… đến đòi nợ thay bác sĩ Trương sao?