Bên cạnh tiệm KTV vừa vặn có một tiệm thuốc, Điềm Tâm sải bước định chạy đến đó, ai ngờ lại bị Trì Nguyên Dã níu chặt tay.
"Em lại muốn đi đâu nữa hả?" Giọng điệu của cậu khó chịu cực kì.
Điềm Tâm gắng gượng nhẫn nhịn, "Đi mua thuốc cho anh chứ đâu."
Nghe vậy, Trì Nguyên Dã mới buông lỏng tay, mắt đăm đăm không chớp nhìn Điềm Tâm vào trong tiệm thuốc.
Điềm Tâm ôm mớ thuốc mới mua trong ngực chạy về thì thấy Trì Nguyên Dã đã mở cửa ngồi vào ghế lái, một chân tùy tiện thò ra ngoài, tay cầm chai bia không biết vớ ở đâu ra, ngửa đầu tu ừng ực.
Điềm Tâm đi tới chỗ cậu, muốn giật lấy chai bia trong tay Trì Nguyên Dã, "Anh đang bị thương, không được uống mấy thứ này…"
Trì Nguyên Dã lườm Điềm Tâm, ngang ngược vứt chai bia rỗng tuếch đi.