"Thế nên trong lúc chị ta ở Trung Quốc, nếu lại xảy ra chuyện gì, hai chúng ta cùng đi giải quyết, em chịu không?"
Đôi mắt đen láy của Trì Nguyên Dã nhìn Điềm Tâm chăm chú.
Điềm Tâm nhếch môi, gật đầu lia lịa, "Ừ!"
"Cô gái ngốc." Trì Nguyên Dã vươn tay vò tóc Điềm Tâm làm chúng rối tung lên.
Trời đất ơi, tên ác ma này cố ý à?
Điềm Tâm vội vàng lùi về sau né tránh, cô vừa sửa sang lại đầu tóc vừa len lén nhìn Trì Nguyên Dã rồi hỏi, "Trì Nguyên Dã, có phải tình cảm giữa anh và anh trai rất tốt không?"
Trì Nguyên Dã im lặng một lát, đáp lại vỏn vẹn một chữ, "Ừ."
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm mái tóc Điềm Tâm rối lên, cô đưa tay vuốt tóc bên tai, gương mặt tươi cười rạng rỡ, "Sau này có dịp, anh kể em nghe thêm chuyện về anh và anh Nguyên Trạch được không?"