Anh ta anh ta anh ta, anh ta chính là người đàn ông mà cô vừa ngăn trước nhà vệ sinh kia mà!
Ai có thể nói cho cô biết, tại sao anh ta lại ở trong phòng học, lại đứng trên bục giảng hay không?
Đừng nói với cô anh ta là chủ nhiệm lớp này đấy nhé?
Lúc Thất Tịch đang rối rắm tới mức phát điên, cô chợt nghe được một giọng nói từ tốn: "Bạn học này, em tên gì vậy?"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thất Tịch đỏ bừng, cô vội vã bò dậy từ dưới đất, "Em tên là Kim Thất Tịch."
"Bạn học Kim, hôm nay em…" Dạ Phong Triệt nói đến đây thì hơi ngừng lại một chút.
Trái tim Thất Tịch điên cuồng đập thình thịch, không xong rồi, người này sẽ không nói ra chuyện ban nãy đấy chứ?
"Hôm nay em đến muộn, lần sau phải chú ý đấy, mau tìm một chỗ ngồi xuống đi." Dạ Phong Triệt nói rồi nở nụ cười mê người.
Anh ta khoảng chừng hai mươi bốn hai mươi lăm tuổi, là một người đàn ông thành thục, mặc âu phục đứng trên bục giảng, không hề giống thầy giáo một chút nào.