Điềm Tâm quay đầu nhìn lại, thắc mắc hỏi, "Sao thế?"
Trì thiếu tỏ ra rất không hài lòng, "Em cứ thế mà đi à?"
À à, Điềm Tâm lập tức hiểu ý, cô nhìn xung quanh một chút, sau đó chu môi ra hôn lên má người kia.
Trì Nguyên Dã cong môi lên, "Đi đi, dạo xong thì gọi điện cho anh, anh tới đón em."
"Em tự bắt xe về nhà được mà."
"Anh tới đón em, dạo này có một bộ phim vừa được chiếu, muốn dẫn em đi xem." Trì Nguyên Dã chống một tay lên vô lăng, đôi mắt đen nhánh nhìn sâu vào Điềm Tâm.
Xem phim sao?
Hai mắt Điềm Tâm toả sáng, giọng nói lộ ra phấn khích, "Có thật không?"
Cô chưa bao giờ đi xem phim ở rạp với Trì Nguyên Dã cả, à không, đúng hơn là lâu lắm rồi cô cũng chưa đi xem phim điện ảnh.
Cô sắp quên mất không khí trong rạp chiếu phim như thế nào rồi…
Cái này… Có tính là hẹn hò không đây?