Điềm Tâm kêu khẽ một tiếng, cả người ngã nhào vào trong ngực Trì Nguyên Dã.
Trì Nguyên Dã vừa mới tắm xong, trên người vẫn còn lưu lại mùi hương sữa tắm, hương thơm quanh quẩn dưới cánh mũi mình, rất nhẹ nhàng khoan khoái, rất dễ ngửi...
"Trì Nguyên Dã..." Điềm Tâm giãy nhẹ ra.
"Đừng cử động!" Trì Nguyên Dã ngang ngược mở miệng, cậu hơi cúi người, đôi môi mỏng quyến rũ phả hơi thở nhè nhẹ vào bên tai Điềm Tâm, "Anh sẽ không chạm vào em, anh chỉ muốn ôm em mà thôi."
Điềm Tâm hơi sững sờ, khoé miệng bất giác cong lên.
Hai người cùng nằm trên một chiếc giường, thân thể dán chặt vào nhau, Trì Nguyên Dã cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên trán Điềm Tâm, "Ngủ đi."
Một nụ hôn chúc ngủ ngon nhẹ nhàng, không mang theo một chút dục vọng chiếm hữu nào, bình yên rơi lên trán Điềm Tâm.
Trong lòng Điềm Tâm tràn đầy cảm giác an toàn và hạnh phúc, cô khép mắt lại, khẽ vâng một tiếng.
***