Điềm Tâm vội vàng lấy ra, nhìn thấy cái tên hiển thị trên màn hình thì nhoẻn miệng cười, rồi vội gạt màn hình, "A lô? Thất Tịch…"
"Là anh." Đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam trầm thấp.
Điềm Tâm hơi sững sờ, "Hữu Thần?"
"Là anh, em với Nguyên Dã đến đâu rồi?"
Điềm Tâm giơ điện thoại, thò đầu ra ngoài cửa sổ, "Bọn em vừa ra khỏi trang viên Đế Quốc, bây giờ đang đến sân bay, các anh thì sao?"
"Tối qua Thất Tịch sốt cao, có lẽ hôm nay bọn anh không ra sân bay được." Hàn Hữu Thần cầm điện thoại, quay đầu nhìn Thất Tịch môi trắng bệch, nằm trên giường.
Điềm Tâm vừa nghe liền sốt ruột, gần như không kịp nghĩ ngợi đã tuôn ra một tràng: "Bị sốt? Có nặng lắm không? Đã khám bác sĩ chưa? Bác sĩ bảo sao? Hiện tại giảm sốt chưa?"