Đệch! Anh ấy còn có thể ngây thơ hơn nữa không vậy?
Điềm Tâm không còn sức mà mắng thầm nữa.
Trì thiếu ăn uống no đủ xong thì hài lòng nhếch môi, nâng tay xoa đầu Điềm Tâm, "Được rồi, đi ngủ sớm một chút, bổn thiếu gia về đây, đừng nhớ anh quá nhé."
"Đi chết đi!" Điềm Tâm định đạp cho Trì Nguyên Dã một cái, ai ngờ lại bị cậu khéo léo tránh được.
Gương mặt anh tuấn phi phàm nở nụ cười gian xảo, môi mỏng của Trì Nguyên Dã hé mở, "Con nhóc tiểu học phản ứng chậm lụt!"
"Đi ra ngoài!" Điềm Tâm thở phì phì, cầm gối đập về phía Trì Nguyên Dã nhưng cậu đã kịp chạy ra ngoài đóng chặt cửa lại.
Gối cứ thế bị đập vào cửa.
***
Ngày hôm sau.
Chỉ còn hai tuần nữa là bắt đầu kỳ thi.
Học viện Thánh Lợi Á là học viện quý tộc nổi tiếng, nhưng cũng không phải là nơi chỉ để chơi bời lêu lổng.
Mỗi kỳ thi cuối kỳ ở trường đều là một bước ngoặt quan trọng.