"Tôi nói bậy? Xem ra cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ rồi." Tô Khả Nhi cười lạnh một tiếng. Cô ta lấy điện thoại trong túi xách, ngón tay lướt nhanh tìm một dãy số rồi đưa tới trước mắt Điềm Tâm, "Xem cho kỹ đi, số điện thoại này là số điện thoại của Trì Nguyên Dã, đúng chứ?"
Điềm Tâm nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại.
Trước đó Trì Nguyên Dã bảo mình học thuộc số điện thoại của anh ấy, bây giờ dãy số mà Tô Khả Nhi bấm ra, đúng là số điện thoại của Trì Nguyên Dã.
Tô Khả Nhi nở nụ cười châm chọc, bấm gọi dãy số, để mở loa ngoài.
Điện thoại tút tút hai tiếng, sau đó được nhận.
"A lô?" Một giọng nữ rất dịu dàng, giống như tiếng sáo truyền tới từ đầu dây bên kia.
"Chào cô, tôi là bạn học của Trì Nguyên Dã, tôi muốn tìm Trì Nguyên Dã có chút việc." Tô Khả Nhi nhướng mày nói.
"Bạn học của Nguyên Dã sao, hiện giờ cậu ấy đang tắm, tôi bảo cậu ấy gọi lại cho cô sau, được không?"
Ầm một tiếng…
Đầu óc Điềm Tâm trở nên trống rỗng.