Biết đâu mình thật sự có thể phát hiện được bí mật hoặc nhược điểm của Trì Nguyên Dã thì sao? Vậy thì sau này mình có thể quang minh chính đại cười nhạo anh ấy rồi.
A ha ha ha. . .
Điềm Tâm giơ nắm đấm, mang theo ý nghĩ xấu xa bước lên từng bậc thang.
Một bước, hai bước…
Đến rồi, sắp đến rồi!
Điềm Tâm sắp bước lên một bậc thang cuối cùng… Rốt cuộc lầu bốn có bí mật gì của Trì Nguyên Dã?
Cô nín thở, định thò đầu lên nhìn.
Đột nhiên sau lưng truyền đến tiếng bước chân dồn dập, ngay sau đó cánh tay cô bị người ta siết chặt, kéo mạnh ra sau.
Điềm Tâm hét lên thành tiếng, hoảng sợ quay đầu nhìn lại, liền đối mặt với đôi mắt sâu thăm thẳm như sao trời của người kia.
Sắc mặt Trì Nguyên Dã cực kỳ khó coi, môi mỏng khẽ mím thành một đường thẳng lạnh băng, quai hàm cũng bạnh ra.
Đây chính là… vẻ mặt quen thuộc của Trì Nguyên Dã mỗi khi tức giận.
"Con nhóc thối, em muốn làm gì?"