Buổi trưa.
Trì Nguyên Dã nhận được một cuộc điện thoại, vì có chuyện nên tạm thời phải về tập đoàn Trì thị một chuyến.
Điềm Tâm muốn nán lại bệnh viện, cùng Thất Tịch ở lại với Kim Thánh Dạ. Đợi khi nào Trì Nguyên Dã xong việc thì đến bệnh viện đón mình cùng về.
Vì không muốn lời của bác sĩ làm ảnh hưởng đến tâm trạng của Kim Thánh Dạ, Hàn Hữu Thần đi với Thất Tịch đến phòng làm việc của bác sĩ để tìm hiểu tình hình và phương án trị liệu.
Trong nháy mắt, cả phòng bệnh chỉ còn lại hai người Kim Thánh Dạ và Điềm Tâm.
Điềm Tâm kéo rèm cửa sổ ra, hôm nay thời tiết rất tốt, mặt trời chói chang.
Nhưng... ánh mặt trời như vậy, Dạ lại chẳng cảm nhận được.
Điềm Tâm nghiêng đầu nhìn Kim Thánh Dạ đang nằm an tĩnh trên giường, trong lòng không dễ chịu chút nào.
Không được, cô không thể ủ dột như đưa đám trước mặt Dạ nữa.
Điềm Tâm tự cổ vũ mình, cố gắng nở nụ cười, "Dạ, anh đang nghĩ gì vậy?"