Xe đột ngột thắng gấp khiến tất cả mọi người lao mạnh về đằng trước.
Thất Tịch xoa trán bị đụng đau, tủi thân mở miệng, "Anh Hữu Thần, anh làm gì vậy? Đau quá đi mất."
Đôi mắt sâu thẳm của Hàn Hữu Thần nhìn chằm chằm người đứng cách đó không xa, nhanh chóng cởi dây an toàn, dứt khoát thốt ra mấy chữ: "Xuống xe, anh vừa thấy cậu của Tô Khả Nhi."
Anh vừa nói vừa xuống xe trước, Kim Thánh Dạ nghe vậy cũng vội vàng bước theo sau.
Cậu của Tô Khả Nhi?
Trời ạ, Hàn Hữu Thần thật là đáng sợ... Anh thật sự có khả năng nhìn một lần là không bao giờ quên sao? Chỉ nhìn lướt qua ảnh chụp là đã có thể nhận ra người thật rồi?
Điềm Tâm trợn to mắt, cùng trao đổi ánh mắt với Thất Tịch.
Hai cô gái cũng theo sát đằng sau.
An Hạo mới rời khỏi chỗ Tô Khả Nhi, đang ngâm nga hát, cà lơ phất phơ bước trên đường, lại đột nhiên có hai kẻ vóc dáng cao lớn đứng chắn trước mặt ông ta.