Bên kia.
Tiếng chuông tan học của học viện Thánh Lợi Á vang lên.
Thất Tịch đeo túi sách của mình đi ra ngoài. Vừa bước ra khỏi cửa, cô liền nhìn xung quanh.
Một chiếc Porsche màu đen ở bên cạnh ấn còi xe. Cô quay đầu lại nhìn, thấy biển số xe quen thuộc, khóe miệng cong lên, hấp ta hấp tấp chạy tới mở cửa xe ngồi xuống, "Anh Hữu Thần."
Hàn Hữu Thần vừa mới xử lý xong chuyện của công ty, liền chạy ngay tới đây đón con nhóc này tan học.
Trên người của anh còn mặc âu phục màu đen, trông có vẻ giống người làm ăn, mang theo hơi thở thành thục, thật sự là đẹp trai ngất trời.
"Thắt chặt dây an toàn đi." Hàn Hữu Thần đảo tay lái, nhắc nhở.
"À, vâng." Thất Tịch ngoan ngoãn thắt dây an toàn lại.
Thấy con nhóc này hôm nay có chút là lạ, Hàn Hữu Thần nhìn cô, hỏi: "Sao sắc mặt lại kém như vậy?"
Tới ngày đèn đỏ rồi, sắc mặt có thể không kém sao?
Mỗi lần Thất Tịch tới ngày đèn đỏ, cô đều bị đau bụng, thật sự rất đau.