Tô Tình Không rất tức giận.
Cô nàng Lạc Điềm Tâm này nhìn có vẻ ngây thơ, không ngờ lại có tâm cơ như vậy.
Thật sự là Bạch Liên Hoa!
Ngoài mặt đồng ý với mình sẽ giúp mình gửi quà, nhưng trên thực tế thì sao?
Có phải Lạc Điềm Tâm không muốn nhìn thấy người khác sống tốt hơn mình hay không?
Đúng là quá thâm độc!
Cô ta đã nhìn lầm người rồi!
Tô Tình Không nghiến răng, tức giận đến mức run rẩy toàn thân, bước lại bên cạnh bàn học của mình, ném mạnh cặp sách lên trên bàn.
Điện thoại rung lên, có một tin nhắn wechat.
Cô ta mở ra xem, phát hiện là tin nhắn của chị họ Tô Khả Nhi.
[Tình Không, nghe nói em chuyển đến học viện Thánh Lợi Á rồi? Chúc mừng em.]
Tô Tình Không hơi nghiêng đầu, chị họ từng là học sinh của học viện Thánh Lợi Á, thế nhưng không biết vì nguyên nhân gì mà lại bị trường đuổi học, kinh tế nhà bọn họ cũng xuống dốc không phanh.
Rất đáng thương.