Lúc Trì Nguyên Dã lái xe về đến nhà, đã là hơn mười giờ.
Đừng hỏi cậu vì sao về muộn như vậy, vừa rồi trời mưa xối xả, mưa như thác đổ.
Nước đọng trên đường chảy xuôi thành sông, dâng cao lên sắp qua bánh xe luôn rồi.
Trì Nguyên Dã không hề quan tâm chiếc xe mấy triệu của mình có nguy cơ sẽ bị hỏng do ngập nước, mà cứ lỗ mãng lái xe về biệt thự như thế.
Sh*t! Ngay cả ông trời cũng đối đầu với cậu!
Trì Nguyên Dã đỗ xe vào gara, mặc cho trời mưa tầm tã xối lên người, nghênh ngang đi vào biệt thự.
"Cậu chủ…" Chị Trương vội cầm một chiếc khăn lông khô đi lên đưa cho Trì Nguyên Dã, "Mau lau đi! Ôi trời, mưa lớn thế này mà sao cậu không chờ hết mưa rồi về, cứ như vậy lái xe về, lỡ như trên đường đi xe bị ngấm nước hỏng máy thì làm sao bây giờ? Thật sự là quá nguy hiểm …"