Chị Trương vô tội chớp chớp mắt: "Là ông chủ với bà chủ bảo chúng tôi trở về…"
Trì Nguyên Dã khó chịu vô cùng, gương mặt tuấn tú trở nên cứng nhắc, bỏ một tay vào túi, cầm cặp sách rồi đi ra ngoài.
Chị Trương nhìn bữa sáng đầy bàn mà hai đứa bé này không đụng tới, thế là không nhịn được thở dài một hơi, thu dọn một lần nữa.
***
Tại cổng trường học.
"Chú tài xế, cảm ơn chú đưa cháu đến trường học. Giờ tan học phiền chú tới đón cháu nhé." Điềm Tâm lễ phép nói cảm ơn với tài xế.
"Được rồi, cô Lạc, tôi biết rồi." Tài xế cung kính trả lời.
Điềm Tâm cười nói cảm ơn lần nữa rồi mới đi về phía phòng học của mình.
Hôm nay cô đến hơi muộn, vừa đặt mông ngồi xuống thì giáo viên đã ôm sách bước vào, sau khi chỉnh đốn lại kỷ luật của lớp học thì chuẩn bị vào tiết.
Điềm Tâm quay đầu nhìn bàn học trống không bên cạnh mình, cô thở dài một hơi.
Trì Nguyên Dã… Hôm nay lại không đi học sao?