Trì Nguyên Dã cầm chìa khóa xe trên bàn lên rồi đi trước ra ngoài, Điềm Tâm theo sát phía sau.
"Đi đâu đây?" Trì Nguyên Dã xoay vô lăng xe một cách đẹp mắt, sau đó lái xe ra ngoài.
Điềm Tâm kéo dây an toàn rồi cài vào, "Siêu thị."
"Ở đâu?"
"… Cậu không biết à?"
"Tôi gần như chưa từng đi đến siêu thị, thì làm sao biết đường?" Trì Nguyên Dã trả lời rất hợp tình hợp lý.
Điềm Tâm im lặng, đành phải lấy điện thoại ra nhấn mở ứng dụng dẫn đường để tìm siêu thị gần đây, lúc này cả hai mới chạy tới mục tiêu.
Trì Nguyên Dã rẽ vào bãi đỗ xe ngầm rồi dừng lại, khóa kĩ cửa xe, sau đó cùng Điềm Tâm lên thang máy.
Ai ngờ vừa ra thang máy thì đột nhiên có người sợ sệt kéo ống tay áo của cậu.
Trì Nguyên Dã dửng dưng quay đầu nhìn lại, liền thấy được một cô bé chừng tám chín tuổi, cả người bẩn thỉu, trong tay cầm một cái giỏ xách, giọng nói còn mang theo âm điệu của trẻ nhỏ: "Anh trai à, anh mua cho chị gái một bó hoa hồng đi."