Lạc Điềm Tâm vội lồm cồm bò dậy, bám sát theo sau.
Có thầy giáo chuyên nghiệp đi trước dẫn đường, không bao lâu sau cả nhóm đã rời khỏi khu rừng.
Ngoài bìa rừng có một chiếc xe cấp cứu đang đỗ.
Bác sĩ vội vã đưa Trì Nguyên Dã lên xe.
"Cháu có biết Trì thiếu bị loại rắn nào cắn không?" Bác sĩ quay đầu hỏi Điềm Tâm.
Điềm Tâm lắc đầu, "Cháu chỉ biết cậu ấy bị một con rắn màu xanh cắn, trông nó dài chừng nửa mét."
"Cháu lên xe đi, chú cần hỏi cháu tình hình cụ thể khi đó."
Điềm Tâm gật đầu, vội vàng theo lên xe cấp cứu.
Xe cấp cứu mang theo tiếng còi reo inh ỏi, lao vun vút trên đường.
Trong xe, các bác sĩ y tá đang cẩn thận kiểm tra cơ thể của Trì Nguyên Dã.
Sau khi cởi lớp vải băng bó vết thương trên cánh tay cậu, mọi người mới phát hiện dù có hút hết nọc độc ra rồi, tay Trì Nguyên Dã vẫn sưng phù tím tái.
Dường như vết thương của cậu cũng chuyển biến xấu, máu thịt lẫn lộn, khiến mọi người nhìn mà phát hoảng.