Ánh trăng lờ mờ chiếu xuống, yên tĩnh phác họa ra một bóng dáng rắn rỏi mạnh mẽ ở đằng xa.
Áo sơ mi trắng, quần tây dài màu đen, tôn lên dáng người vô cùng thon gầy của cậu thiếu niên.
Đôi mắt đen nhánh như sao của cậu nhìn vào khuôn mặt nhỏ nhắn luống cuống của Điềm Tâm, cái mũi cao thẳng, đôi môi mỏng và gợi cảm hơi nhếch lên.
Cậu thở hổn hển, mái tóc màu đen bởi vì chạy đổ mồ hôi mà dính sát trên trán, hơi rối, nhưng vẫn rất đẹp trai.
Là cậu, là Trì Nguyên Dã!
Trì Nguyên Dã vịn vào một cái cây, sau khi nhìn thấy bóng dáng Điềm Tâm, cậu âm thầm thở phào một hơi, đứng thẳng người, một tay đút túi, lạnh lùng đứng đó, "Này, con nhóc tiểu học…"
Trì Nguyên Dã vẫn chưa nói hết câu, Điềm Tâm đã đột nhiên chạy về phía cậu.
Cô chạy, kéo theo một cơn gió, kèm theo mùi hương của cô, tất cả bổ nhào vào lòng cậu.