Trì Nguyên Dã nhìn Điềm Tâm với ánh mắt coi như cô hiểu chuyện, uống tiếp.
Tên ác ma khốn kiếp này!
Điềm Tâm ngứa ngáy xoay người qua, cúi đầu đá cục đá dưới chân.
"Con đường phía trước hơi khó đi, phải thường xuyên chiếu đèn pin xuống đất, đừng để bị ngã vì mấy loại dây leo." Kim Thánh Dạ đi phía trước, nghiêng đầu nhắc nhở.
Điềm Tâm và Thất Tịch khẽ gật đầu.
Để bảo vệ hai nữ sinh, Kim Thánh Dạ đi trước dò đường. Trì Nguyên Dã đi cuối cùng, bảo vệ Điềm Tâm và Thất Tịch ở giữa.
Đoàn người cẩn thận dò dẫm đi về phía trước.
"Đến rồi, chính là chỗ này." Kim Thánh Dạ dừng lại ở một cây đại thụ cao ngất, chăm chú nhìn bản đồ, vô cùng chắc chắn, "Trên bản đồ có đánh dấu, huy chương thứ nhất ở ngay chỗ này."
"Ở đâu chứ?" Kim Thất Tịch cũng bỏ bản đồ xuống, chớp mắt, cái đầu nhỏ quay qua quay lại như radar.