"Thủ đoạn thấp hèn thế mà cũng có thể doạ cô thành ra như này à?" Trì Nguyên Dã liếc Điềm Tâm, sự ghét bỏ hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú.
Lúc này Điềm Tâm đã bớt sợ hãi hơn ban nãy, nghe Trì Nguyên Dã nói thế mới ngượng ngùng phản bác lại, "Không, không phải. Bởi vì ban nãy tôi chưa chuẩn bị tâm lý, tấm ảnh kinh khủng này xuất hiện đột ngột, cho nên mới..."
Hu hu, vừa rồi thật sự là dọa chết cục cưng rồi. Móa nó, rốt cuộc là tên khốn nào gửi tin nhắn nặc danh này cho cô, thật là ác độc!
"Uống một chút nước trái cây cho đỡ sợ đi." Kim Thất Tịch nói, lấy một chai nước uống từ túi xách của mình đưa cho Điềm Tâm.
Điềm Tâm khẽ ừ nhận lấy, do lòng bàn tay đổ mồ hôi, lại thêm cả vì lúc nãy sợ hãi khiến tay hơi run run, nên vặn mãi không mở được chai nước.