Điềm Tâm phát hiện Lăng Dĩ Sóc đang cố tình làm thế!
"Tôi không muốn, anh cầm đi!" Điềm Tâm thở phì phì ném ra những lời này, nghiêng đầu muốn đi vào lớp.
Chàng trai giao hàng khó xử, "Bạn học Lạc, xin cô đừng làm khó chân chạy việc như tôi được không?"
Nói xong bèn dúi hoa vào ngực Điềm Tâm, xoay người bỏ chạy.
"Này, anh quay lại đây! Mang thứ này đi!" Điềm Tâm giậm chân với bóng lưng của chàng trai giao hàng, rồi cúi nhìn hoa trong ngực mình.
Hoa hồng xanh dương, rực rỡ bắt mắt.
Từ xa Trì Nguyên Dã đã trông thấy Điềm Tâm ôm hoa hồng xanh, gương mặt anh tuấn lập tức sa sầm, đáy mắt như sắp đóng băng, vẻ mặt nhăn nhó, môi mỏng mím thành một đường thẳng.
Cậu dời mắt khỏi Điềm Tâm, nhìn thẳng đi ngang qua cô với dáng vẻ hờ hững.
Lúc đi ngang qua cô còn mang theo một cơn gió nhỏ, lông mi Điềm Tâm hơi run, mắt rũ xuống.