Có ba lý do cô chạy về đây: Một là để tắm rửa, ở lại phòng hắn không tiện; hai là cô ngượng, vì dù sao theo ký ức của cô, đây là lần đầu tiên cô làm chuyện người lớn với đàn ông; lý do thứ ba và cũng là lý do quan trọng nhất, cô vẫn rất lý trí.
"Nếu em ngủ lại phòng anh thì lộ liễu quá, dù sao Hoắc Vi Vũ giả vẫn đang ở chỗ Nhan Diệc Hàm. Trước khi tìm ra hung thủ hãm hại em, chúng ta vẫn nên kín đáo một chút." Tô Tiểu Miêu giải thích.
Cố Hạo Đình gần như quên mất chuyện này, may mà có cô nhắc nhở. Tiểu Vũ của hắn là thế, luôn ở bên giúp đỡ mỗi khi hắn cố chấp đến quên hết tất thảy.
Hắn đưa tay vuốt nhẹ gò má cô. Tô Tiểu Miêu cảm thấy nơi hắn chạm vào như sinh ra dòng điện khiến trái tim cô rung động. Chắc vì cô chưa thấy hắn dịu dàng thế này bao giờ nên lúc này tim mới đập nhanh tới vậy. Cứ tiếp tục thế này khéo cô yêu hắn thật mất thôi. Cô vừa căng thẳng, vừa sợ hãi, xen cả chút mong chờ lạ lẫm.