"Cháu ngồi vào đi, cẩn thận kẻo cảm lạnh." Tô Tiểu Miêu dịu dàng nhắc nhở, bỏ qua vấn đề vừa rồi.
Điểm Điểm ngoan ngoãn bước vào trong bồn tắm. Hơi nóng làm mặt cậu bé đỏ hây hây, trông như quả táo chín mọng, nhỏ nhắn xinh xắn, đáng yêu vô cùng.
Tô Tiểu Miêu tắm cho Điểm Điểm. Cậu bé tranh thủ cơ hội hôn lên mặt cô một cái. Nụ hôn mềm mềm, ươn ướt, ngọt ngào tựa mật ong làm trái tim cô cũng ngọt lây. Chẳng trách người ta bảo con cái là kẹo mật của cha mẹ, quả đúng là như thế.
Lát sau, Trình Dật cầm quần áo tới. Tô Tiểu Miêu lau khô người cho Điểm Điểm, giúp cậu bé mặc quần áo rồi đưa ra ngoài.
Trình Dật vẫn chưa đi: "Tổng thống bảo tôi giúp cô dọn hành lý qua đó."
"Làm phiền anh rồi." Tô Tiểu Miêu không từ chối.
Trình Dật nhoẻn miệng cười. Anh ta cũng rất vui khi họ dọn về sống với nhau. "Số thực phẩm mua hôm nay cũng chuyển qua đó luôn nhé?"
Tô Tiểu Miêu gật đầu rồi đưa Điểm Điểm đến chỗ ở của Cố Hạo Đình.