Thấy Tô Tiểu Miêu gật đầu, Cố Hạo Đình cảm thấy vô cùng giận dữ và căm hận, hắn nheo đôi mắt đang trở nên sắc bén lại. Hắn biết Tô Bồi Ân vẫn luôn nhăm nhe chiếm lấy Hoắc Vi Vũ, nhưng không ngờ y dám bắt người, cố ý chia rẽ họ.
"Anh sẽ tiêu diệt nước M." Cố Hạo Đình nổi giận, đứng bật dậy.
"Sao anh lại muốn tiêu diệt nước M?" Tô Tiểu Miêu vô cùng kinh ngạc, cũng đứng dậy theo.
Cố Hạo Đình bước nhanh ra khỏi cửa. Tô Tiểu Miêu cho rằng hắn đang rất nghiêm túc. Liệu hắn có đang hiểu lầm gì không?
Cô bèn chạy lên trước mặt Cố Hạo Đình, giữ hắn lại: "Nước M là nhà tôi."
"Nhà em ở nước A." Cố Hạo Đình trả lời.
Tô Tiểu Miêu hơi hoảng sợ, không phải Cố Hạo Đình sẽ thực sự khơi mào chiến tranh giữa hai nước đấy chứ?
"Cố Hạo Đình, anh có ý gì vậy?" Giọng nói của Tô Tiểu Miêu đã bắt đầu run rẩy.
"Tô Bồi Ân bắt cóc em, đáng tội chết." Cố Hạo Đình nói, mắt long lên sòng sọc.