"Hoắc Vi Vũ là vợ của tổng thống nước A mà?" Tô Tiểu Miêu không hiểu mô tê gì.
"Trước khi lấy anh tôi, cô ấy từng một người bạn trai bảy năm. Vì trong lòng chồng tôi chỉ có cô ấy nên tôi cố ý sai người bắt cóc Hoắc Vi Vũ, muốn bán cô ấy đến nước Z làm gái, tôi rất độc ác." Cố Kiều Tuyết chua chát nói.
Tô Tiểu Miêu im lặng. Hoá ra cô ta là em gái tổng thống nước A.
"Sau đó thì sao?" Tô Tiểu Miêu hỏi.
"Vì để anh em của mình không xung đột với anh tôi, đồng thời sợ làm hại người vô tội nên Hoắc Vi Vũ mới gả cho anh tôi." Cố Kiều Tuyết nhớ lại nói.
"Hoá ra cô là bà mối." Tô Tiểu Miêu nói đùa."Ý trời rồi."
"Tôi cho là Hoắc Vi Vũ muốn nhập nhằng với chồng tôi nên mới lấy anh tôi làm cái cớ, vì thế tôi sai người giết cô ấy."
Tô Tiểu Miêu có cảm giác không nói nên lời, hắng giọng: "Tai họa để lại nghìn năm, vì cô muốn sống lâu nên làm liều thôi."