Trình Mai kiêu ngạo nhìn cô, "Sai rồi, là vì vẫn chưa đạt được hiệu quả như tôi mong đợi."
Hoắc Vi Vũ nhớ tới đứa bé vô tội đã chết, "Bà chuyên bắt cóc những đứa trẻ lang thang, sau đó thử nghiệm virus trên người bọn chúng sao?"
"Trẻ em lang thang có mất tích thì cũng sẽ không có ai báo cảnh sát. Rất nhiều tên ăn mày dắt theo trẻ con là do chúng mua được, nên càng không báo cảnh sát. Những đứa trẻ kia sống khổ quá, tôi chỉ giúp bọn chúng hết khổ thôi." Trình Mai nói như đang phổ độ chúng sinh.
Lưng Hoắc Vi Vũ lạnh toát.
"Không đúng, nếu như thuốc không đạt được hiệu quả như bà muốn, vậy bà sẽ không quăng cô bé kia trong hang núi." Hoắc Vi Vũ phát hiện chỗ thiếu logic.
"Đứa bé đó là Tăng Khải Kỳ bắt được, cũng do Tăng Khải Kỳ vứt đi." Trình Mai giải thích, càng nói lại càng hào hứng.
"Tăng Khải Kỳ ư? Sao lại là anh ta? Bạn gái anh ta chết vì nhiễm virus này mà." Hoắc Vi Vũ vô cùng khiếp sợ.