Hoắc Vi Vũ nhìn thấy bóng đổ trên tập tài liệu, liền ngẩng đầu nhìn Cố Hạo Đình, khẽ mỉm cười.
Cố Hạo Đình mặc vest màu đen, bên trong là áo sơ mi màu tím đậm. Bộ vest mà hắn mặc do các nhà thiết kế hàng đầu thiết kế, cắt may thủ công, tôn lên đường nét hoàn hảo tráng kiện của hắn.
Giờ đây, hắn đã là quân vương thực sự, ngạo nghễ trước quần hùng, xưng bá bốn phương. So với khí chất cao quý bẩm sinh thì vẻ ung dung, trầm lắng hiện giờ của hắn còn nổi bật hơn. Có lẽ Cố Hạo Đình đã được định trước sẽ trở thành người đứng trên đỉnh kim tự tháp.
"Em phải chịu vất vả rồi." Cố Hạo Đình xót xa nói.
Hoắc Vi Vũ đứng lên, cô mặc một bộ váy dạ hội dài, vải ren lưới, phần thân váy là hình hoa mẫu đơn được chế tác thủ công, màu hồng nhạt pha trắng, chân váy phồng to. Một mặt che đi phần bụng hơi nhô ra của cô, mặt khác làm tôn lên vẻ cao quý của cô.
Hoắc Vi Vũ giống như vị hoàng hậu của trăm loài hoa, cưỡi một đám mây màu trắng, bay đến cạnh quốc vương.