Tô Bồi Ân phớt lờ Cố Hạo Đình, liếc nhìn Hoắc Vi Vũ: "Cô hẹn tôi có việc gì?"
"Tôi nghe nói lần này anh cũng tham gia cuộc thi săn bắn quốc tế?" Hoắc Vi Vũ hỏi thẳng.
"Yên tâm, tôi tuyệt đối không cho chồng yêu của cô qua được vòng hai đâu." Tô Bồi Ân nở nụ cười ma mị đầy tự tin, ánh mắt còn mang theo vẻ đùa cợt, hả hê.
"Anh cảm thấy thú vị lắm à?" Hoắc Vi Vũ ôm lấy cánh tay Cố Hạo Đình.
"Đương nhiên, thú vị quá đi ấy chứ, cảm giác nhìn Cố Hạo Đình cụp đuôi cút về rất sung sướng, vui chết đi được." Tô Bồi Ân khoanh hai tay trước ngực, thong thả đi đến trước mặt Cố Hạo Đình, cằm hất lên.
Cố Hạo Đình thản nhiên liếc nhìn y, nếu không phải sợ Hoắc Vi Vũ lo lắng, chắc chắn hắn đã cho Tô Bồi Ân cuốn xéo từ lâu rồi.
"Xem ra, chắc là có người tìm anh hợp tác. Anh có biết vì sao họ tìm anh hợp tác mà không tìm Cố Hạo Đình không?" Hoắc Vi Vũ điềm nhiên hỏi.
"Đương nhiên là vì nhân phẩm tôi tốt." Tô Bồi Ân đáp không cần suy nghĩ.