Nghe vậy, Lâm Thừa Ân tỏ ra vô cùng kinh ngạc: "Sao cơ? Cố Hạo Đình vẫn luôn yêu em ư?"
Hoắc Vi Vũ hơi ngượng ngùng, gương mặt ửng đỏ, hiếm khi thấy cô mang theo vẻ thẹn thùng của thiếu nữ như thế này. Cô uống một hớp nước, giọng nói cũng êm ái hơn nhiều: "Kinh ngạc lắm hả? Em cũng rất bất ngờ, em còn tưởng anh ấy rất ghét mình."
"Em có chắc là anh ta thích em nên mới ở bên em, chứ không phải để trả thù, trút giận thay cho em gái anh ta?" Lâm Thừa Ân vẫn không yên tâm.
"Em khẳng định, giữa em và em gái anh ấy, anh ấy bênh vực em hơn." Hoắc Vi Vũ cố gắng thuyết phục Lâm Thừa Ân.
Cậu bình tĩnh nhìn Hoắc Vi Vũ, nhận ra được nét mặt ngọt ngào của cô. Hoắc Vi Vũ bây giờ đang rất hạnh phúc.
"Có chuyện này anh muốn nói với em." Lâm Thừa Ân trầm giọng nói: "Em nghe xong rồi hãy quyết định. Nếu em vẫn quyết định ở bên Cố Hạo Đình, anh sẽ ủng hộ hai người."