Cố Kiều Tuyết muốn đuổi theo, nhưng Thái Nhã cầm cánh tay ả, trầm giọng khuyên: "Loại đàn ông này đã muốn đi thì con đừng đuổi theo nữa. Nhớ kĩ con là con nhà họ Cố, đừng làm chuyện mất mặt."
"Mẹ buông tay ra đi, con không cho phép anh ta đi." Ánh mắt Cố Kiều Tuyết đỏ hoe, nhìn bóng lưng anh tuấn của Ngụy Ngạn Khang với vẻ không cam lòng.
"Chị giúp em đưa anh ta về, em về trước đi, ngoan." Dennis Sophie dịu dàng nói với Cố Kiều Tuyết.
"Chị dâu." Cố Kiều Tuyết mong chờ nhìn Dennis Sophie, "Nhờ chị cả đó."
Dennis Sophie gật nhẹ đầu, bước nhanh về phía Ngụy Ngạn Khang. Thang máy vừa đến, Ngụy Ngạn Khang liền nhanh chân bước vào.
"Đợi đã." Dennis Sophie cũng bước vào theo, đôi mắt long lanh nhìn Ngụy Ngạn Khang, "Có thể dành vài phút cho tôi không?"
"Tôi không có gì để nói với cô cả." Ngụy Ngạn Khang không thèm nhìn Dennis Sophie một cái.