Thẩm Mặc Thần hít sâu một hơi, lặng lẽ nhìn khoảng không phía trước, trong đầu tràn ngập hồi ức về Thủy Miểu Miểu. Anh muốn gặp cô, rất muốn, muốn vô cùng.
"Đợi anh giải quyết xong vấn đề sẽ đến nước S tìm cô ấy." Cuối cùng Thẩm Mặc Thần cũng vượt qua khúc mắc trong lòng. Chỉ cần cô vẫn còn thích anh, anh sẽ dốc hết sức theo đuổi cô.
"Vì sao anh không cùng cô ấy đối mặt với khó khăn?" Hoắc Vi Vũ đề nghị.
Thẩm Mặc Thần nhoẻn miệng cười, ánh mắt rạng rỡ đong đầy tình cảm, khuôn mặt anh tuấn đầy mê hoặc, "Bởi vì thứ anh muốn mang đến cho cô ấy là hạnh phúc chứ không phải một đống rắc rối."
Hoắc Vi Vũ biết anh Hai đã nghĩ thông, "Anh cố lên nhé."
"Được rồi, lừa Tăng Khải Kỳ lâu như vậy, anh cũng nên ra tay rồi, anh bận chút đã, chúc em ngủ ngon." Thẩm Mặc Thần nói xong, cúp máy.