Hoắc Vi Vũ quay về, đứng trước cửa nhà Tăng Khải Kỳ. Cô không muốn vào, hơn nữa, cô cảm thấy có vào cũng không có ý nghĩa gì hết. Cô bèn gọi điện cho Tăng Khải Kỳ.
"Hoắc Vi Vũ, em đang ở đâu? Anh tìm khắp nơi mà không thấy." Tăng Khải Kỳ mở lời trước.
"Anh còn nhớ giếng cổ hẻm Long không? Tôi chờ anh ở đó, chúng ta nói chuyện tí đi." Hoắc Vi Vũ nói xong, không để Tăng Khải Kỳ có cơ hội trả lời liền cúp máy.
Cô đi đến giếng cổ hẻm Long, cạnh giếng cổ có một cây ngân hạnh rất lớn. Nơi đây vốn thuộc khuôn viên của một ngôi miếu cổ. Ngày xưa có một khoảng thời gian bài trừ mê tín nên người ta đã phá miếu, chỉ để lại cái giếng cổ và cây ngân hạnh.
Hoắc Vi Vũ đứng dưới cây ngân hạnh, nhét một ít tiền vào trong khe hở của thân cây. Cô chắp tay trước ngực, cúi đầu, mắt nhắm nghiền.