Hoắc Vi Vũ chợt giật thót trong lòng, lần trước cô thấy anh Hai dẫn theo một cô gái mới, còn trách anh ấy bạc tình bạc nghĩa. Thì ra có rất nhiều chuyện cô không biết. Chẳng trách hiện giờ anh Hai bận đến mức không thấy tăm hơi.
"Tôi biết rồi." Hoắc Vi Vũ cúp điện thoại xong lại gọi cho Thẩm Mặc Thần.
Chuông reo năm hồi anh mới nhấc máy.
"Anh Hai, gần đây anh khỏe không?" Hoắc Vi Vũ lo lắng hỏi.
"Ừ, khỏe, em thì sao?" Thẩm Mặc Thần quan tâm hỏi, giọng nói lại rất uể oải.
"Tạm ổn."
"Có việc thì gọi cho anh, bên anh hơi bận, cúp trước nhé." Thẩm Mặc Thần trầm giọng nói.
Anh ấy thật sự rất ra dáng người anh cả. Họ có chuyện gì, anh ấy luôn là người đầu tiên ra mặt thay họ, nhưng bản thân có chuyện lại chưa bao giờ lên tiếng để họ phải lo lắng.
"Anh Hai, nếu anh cần giúp đỡ thì nói với em, em nhất định sẽ dốc hết sức." Hoắc Vi Vũ nói, đôi mắt đỏ hoe.