"Anh bị bại não à? Anh cưỡng ép tôi, còn có gan đòi tôi làm bạn gái của anh?" Hoắc Vi Vũ nổi giận đùng đùng, mặt mũi cũng đỏ lên.
Tô Bồi Ân nâng cằm cô lên. Hoắc Vi Vũ giơ tay tát vào mặt y. Tô Bồi Ân không kịp đề phòng, ăn ngay cú tát như trời giáng.
Một tiếng "chát" thật vang chứng tỏ cô dùng rất nhiều sức.
Tô Bồi Ân hơi ngẩn ra, ánh mắt ác liệt hẳn lên, sau đó y giữ vai đẩy cô ngã xuống.
Hoắc Vi Vũ bị đè xuống gối, Tô Bồi Ân hôn thẳng lên cổ cô.
Cơ thể cô mềm mại, mang theo mùi hương ngọt ngào, hệt như gạo nếp vậy. Bất ngờ ngửi thấy hương thơm dễ chịu khiến trái tim y ngứa ngáy như có thứ gì quét qua.
Cậu nhỏ của y có phản ứng. Thôi được rồi, y căn bản chưa làm gì Hoắc Vi Vũ cả, chỉ lừa cô thôi.
Hoắc Vi Vũ đúng là đồ ngốc, y muốn làm cô, sẽ phải khiến cô cam tâm tình nguyện, lúc ấy mới thú vị.
Làm lúc cô hôn mê ư? Chẳng vui gì cả.