"Bí mật gì?" Tiểu Ba buột miệng hỏi. Buôn chuyện là thiên tính của phụ nữ.
Hoắc Vi Vũ cười híp mắt, vẫy tay với Tiểu Ba. Tiểu Ba hồi hộp tiến lại gần.
"Chị có 'chuối' đó." Hoắc Vi Vũ nói như thật: "Không tin, em sờ thử xem."
Tiểu Ba có cảm giác mình như bị sét đánh, đầu óc tê dại. Thôi được rồi, nghe một kẻ say khướt nói bí mật, cô đúng là đồ ngu.
Xa xa bỗng vang lên tiếng động cơ chói tai, Tiểu Ba kinh ngạc nhìn ra cửa sổ. Bên ngoài có một chiếc trực thăng đang bay đến.
Hoắc Vi Vũ ngồi dậy, nhoẻn miệng cười: "Anh ta về rồi, chị đi đánh răng đây."
"Anh ta, ai cơ?" Tiểu Ba không hiểu gì, thấy Hoắc Vi Vũ lảo đảo đi vào toilet.
Hoắc Vi Vũ vừa đánh răng, vừa nhìn Tiểu Ba: "Cô là ai, ở nhà tôi làm gì?"
Khóe mắt Tiểu Ba giật giật: "Chị Hoắc, chị cũng mệt rồi, nghỉ sớm đi. Hôm nay em sẽ ở lại với chị."
Hoắc Vi Vũ nhăn mày, không nhìn rõ Tiểu Ba trước mặt, chỉ loáng thoáng cảm thấy có lẽ là người quen.