"Chào Tư lệnh." Các đầu bếp đồng thanh chào hỏi.
"Ừ." Cố Hạo Đình gật đầu, nhìn về phía đồng hồ. Lúc này chắc là đến giờ cơm của các chiến sĩ rồi. Hắn đi ra ngoài, lòng bỗng hoảng hốt.
"Tư lệnh." Nghe các đầu bếp báo cáo, bếp trưởng vội vàng chạy tới.
Cố Hạo Đình nhìn ông hồi lâu, sau đó hỏi bằng giọng thờ ơ: "Cô ấy đi rồi sao?"
Bếp trưởng biết "cô ấy" mà Tư lệnh đang hỏi là Hoắc Vi Vũ. Hoắc Vi Vũ có thể khiến Tư lệnh đích thân xuống bếp, sức ảnh hưởng lớn thật đấy.
"Lúc tôi về thì cô ấy đã không còn ở đây nữa rồi." Bếp trưởng báo cáo.
Sắc mặt Cố Hạo Đình hơi mất tự nhiên. Hắn ngập ngừng: "Cô ấy ra ngoài chưa?"
"Chắc là đi rồi, để tôi sang bộ phận thu mua lương thực hỏi thử, phía cô ấy có hợp tác với chúng ta mà."
Cố Hạo Đình chau mày, không hiểu: "Ông có ý gì? Hợp tác gì cơ?"