Chỉ lát sau, Hoắc Vi Vũ lại về đến biệt thự của Cố Hạo Đình.
Hắn đang ngồi trên sofa với tư thế nghiêm chỉnh, lưng thẳng tắp, khí phách hiên ngang tựa một bậc quân vương ngạo nghễ. Nhưng ánh mắt hắn nhìn cô lại vô cùng sắc bén, vẻ mặt sa sầm trông thật đáng sợ, hệt như một ác ma vừa tỉnh giấc.
Hoắc Vi Vũ nhanh chóng hồi tưởng lại xem có phải mình làm sai chuyện gì không, nếu không Cố Hạo Đình sẽ không giận thế này. Nghĩ đi nghĩ lại, chắc chỉ có mỗi chuyện uống thuốc tránh thai thôi. Nhưng cô vừa mới uống xong, làm sao Cố Hạo Đình biết được?
"Anh sao thế?" Hoắc Vi Vũ hỏi khẽ.
Hắn đứng dậy, cơ thể cao lớn chắn trước mặt cô, đổ bóng xuống người cô như một lồng giam vô hình.
Hoắc Vi Vũ vừa căng thẳng vừa chột dạ, từ từ siết chặt nắm tay.
"Lúc trước em đáp ứng tôi chuyện gì, còn nhớ không?" Cố Hạo Đình lạnh lùng hỏi, đôi con ngươi không có chút hơi ấm nào.
Hoắc Vi Vũ rùng mình. Cô nghi là có liên quan tới chuyện tránh thai.